Phải thừa nhận rằng trong 3 lần sinh nở, lần sinh bé trai đầu lòng là kỷ niệm nhớ đời nhất của tôi. Tôi tuân thủ mọi điều sách vở dạy chế độ ăn bổ dưỡng, luôn giữ sức khỏe, không hề đụng đến giọt cà phê nào, và không tăng cân quá mức (những lần mang thai sau tôi đều bỏ qua hết!). Vào tuần thứ 16, bác sĩ hỏi tôi có muốn biết giới tính thai nhi không. Vốn là người hay tò mò, đương nhiên là tôi muốn biết. Một bé gái!!! Thực lòng mà nói, tôi không quan trọng lắm về chuyện này, chỉ cần em bé khỏe mạnh là đủ. Tuy nhiên càng ngày tôi càng ý thức rõ mình có một đứa con gái mỗi khi tưởng tượng cảnh hai mẹ con sẽ cùng nhau đi mua sắm đồ sơ sinh.
Vào tối Chủ nhật, chúng tôi ra ngoài ăn tối cùng vài người bạn. Tôi đã chuẩn bị đồ sơ sinh cần mang vào bệnh viện để trong xe, ai cũng trêu tôi về sự lo xa này. Bữa tối diễn ra yên ổn, sau đó chúng tôi trở về nhà. Thời điểm này, chỉ có những ai đã từng mang thai mới hiểu được rằng trong suốt thai kỳ, đặc biệt là trong những tháng cuối, bạn sẽ cảm thấy giống như bạn mượn cơ thể của ai khác vậy. Bạn có một cái bụng to kềnh càng, không thể bước đi nhanh nhẹn, và bạn cần phải đi vào toilet 5 phút một lần, bạn dễ thay đổi tâm tính, không thể ngủ cho ra hồn, bạn thức dậy bất chợt nhiều lần trong 1 đêm, v.v…
Và, vào lúc 3 giờ sáng ngày thứ Hai, 19 tháng Hai, tôi thức giấc vì một vũng nước trên giường. Ôi tệ thật, tôi thầm nghĩ. Giờ đây tôi thậm chí còn không thể kiểm soát được bản thân mình nữa! Thật là chán nản (và cả một chút xấu hổ), tôi nặng nề đi vào nhà tắm và nhanh chóng nhận ra mình đã bị vỡ nước ối, một dấu hiệu sắp sinh cho tôi biết đến lúc sinh rồi. Một cảm giác bình tĩnh lạ lùng xâm chiếm và tôi ung dung tắm rửa, thay quần áo rồi đánh thức chồng để hỏi xem anh ấy có vui lòng đưa tôi đến bệnh viện không. Tôi chưa từng thấy người nào chuẩn bị sẵn sàng nhanh như anh lúc đó – 10 phút sau chúng tôi đã ở trong xe phóng tới bệnh viện. Về sau nghĩ lại, thực ra lúc đó chúng tôi vẫn kịp dừng lại để ăn nhẹ và uống cà phê dọc đường, nhưng vì là lần đầu tiên làm cha mẹ, chúng tôi đã cảm thấy lo sợ vô cùng.
Vào lúc 7g sáng, bác sĩ của tôi đến và tôi cảm thấy nhẹ nhõm một chút. Vẫn chưa có cơn co bóp dạ con nào nên bác sĩ chỉ định truyền thuốc kích thích chuyển dạ. Sau khi cơn co bóp đầu tiên xuất hiện, tôi không chịu đựng nổi cơn đau và gọi y tá yêu cầu bác sĩ mang ống tiêm đến THẬT NHANH. Tôi sẽ không thể sinh được nếu không có sự trợ giúp. Tôi biết là mình đã đầu hàng quá sớm nhưng hãy thử nghĩ xem, y học hiện đại là một điều kỳ diệu và nếu bạn không cần phải nếm trải cơn đau, thì tại sao lại không bỏ nó đi chứ!Tôi gần như thay đổi ý định khi nhìn thấy kim tiêm nhưng cơn đau đẻ đã nhanh chóng lấn chiếm cơ thể tôi, và trước khi biết đến nó thì thuốc gây tê ngoài màng cứng đã bắt đầu có tác dụng.
Chồng tôi, một người không hề hứng thú phải chứng kiến cảnh sinh nở bởi nó có khả năng khiến anh ấy ngất xỉu vì nhìn thấy máu, đã đứng chết lặng. Anh ấy theo dõi không sót 1 giây phút nào cơn chuyển dạ của tôi, và bị mê hoặc bởi những phép màu vừa xảy ra; đến nỗi quên mất nhiệm vụ giúp tôi hít thở. Sau 15 phút thở hổn hển và rặn, cộng với sự trợ giúp rạch âm đạo và kẹp pho xép, bác sĩ thông báo tôi đã có một bé trai khỏe mạnh nặng 3,4kg!!! Một bé trai chưa được đặt tên trong vài giờ đồng hồ đầu đời, bởi vì chúng tôi đã không hề nghĩ đến một cái tên con trai nào cả. Bé xinh đẹp và hoàn hảo. Bé chỉ khóc 1 chút lúc vừa chào đời, sau đó rất ngoan và nhanh chóng được đưa đi tắm rửa.
Trong 11 năm qua, Ryan chưa từng gây cho tôi rắc rối nào. và luôn đạt các cột mốc phát triển kỹ năng. Con lớn lên trở thành một cậu bé tình cảm, biết yêu thương và luôn ngoan ngoãn, mặc dù có một bà mẹ hơi ảo tưởng và bảo vệ con quá mức.
Phương pháp cảm ứng
Nếu nhận thấy sức khỏe của bạn hay của thai nhi bị đe dọa, bác sĩ sẽ khuyên bạn sử dụng phương pháp giục sinh. Sau tuần 41, nhau thai bắt đầu giảm tác dụng và có thể ảnh hưởng xấu đến sức khỏe thai nhi khi không cung cấp đủ oxy và dinh dưỡng cho bé.
Nếu dạ con không co bóp, bác sĩ có thể chỉ định sử dụng thuốc oxytocin qua đường truyền tĩnh mạch để kích thích cơn chuyển dạ. Tác dụng của nội tiết tố tổng hợp này là để thay thế cho lượng nội tiết tố vốn được cơ thể tự tạo ra trong quá trình chuyển dạ tự nhiên. Có thể bạn sẽ phải truyền thuốc liên tục trong suốt thời gian sinh, vậy nên hãy trao đổi với nhân viên y tế để được thoải mái vận động để có thể chủ động đối phó với cơn đau do chuyển dạ gây ra.
Nếu quá trình chuyển dạ diễn ra chậm, hoặc cơn co bóp dạ con bỗng nhiên dừng lại thì có thể bác sĩ sẽ khuyên bạn dùng nội tiết tố oxytocin, được truyền nhỏ giọt, để giúp dạ con co bóp nhanh hơn, hoặc bắt đầu cơn chuyển dạ mới. Thuốc này thường sẽ có tác dụng co bóp mạnh, đẩy nhanh quá trình chuyển dạ.
Một phương pháp đầu tiên để giục sinh được sử dụng phổ biến là chất gel Prostaglandin. Chất này được bôi vào âm đạo và có tác dụng giúp cổ tử cung mềm ra, bắt đầu quá trình giãn nở. Nhân viên y tế sẽ yêu cầu bạn đến bệnhviện vào buổi tối để được bôi chất gel này vào âm đạo, sau đó thường là bạn sẽ được về nhà, và chờ đợi ca sinh nở bắt đầu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét